Clip Sexy Nữ Sinh Lớp 10 Cầu Giấy Tải Về
Phim Sexy Trung Quốc Mới Nhất
Tải Về
Đưa Bạn Gái 17 Tuổi Vào Nhà Nghỉ
Tải Về
Em dể gạ tình chị dâu
Tải VềChơi Gái Xinh Phê Lòi
Dũng hết nhìn Khánh, lại nhìn xuống đất, nhìn lên tường rồi không hiểu sao lại nhìn Khánh. Anh càng cố tránh nhìn vào mặt Khánh thì càng thấy mình đang nhìn. Đầu óc anh đang rối tung lên. Không lầm đâu, sự thật là vậy. Sao mà nó có thể xảy ra trong một tình huống xấu đến vậy? Anh nên làm gì bây giờ?
Khánh nhìn Dũng qua dòng nước mắt: - Khánh biết nói ra sẽ làm Dũng sợ, thậm chí là sốc nữa. Nhưng mà Khánh không cố ý đâu. Bí mật này Khánh giữ mãi bấy lâu nay mà không ai hiểu hết, khó chịu lắm... Khánh... xin lỗi...!
Dũng trân trối nhìn anh, không nói nên một lời nào. Khánh nhìn anh rồi từ từ khép mắt lại: - I love you!
Rồi nước mắt anh cứ vậy tuôn trào ra ngoài.
Từ ngày Khánh xuất viện đến giờ anh không còn dịp tiếp xúc với Dũng nữa. Anh gọi điện thì luôn được dì Ba trả lời là không có nhà, vô trường thì anh không tài nào tìm thấy Dũng. Căn tin giờ ra chơi không còn bộ ba cười nói như ngày nào nữa. Dũng đang lảng tránh anh, điều này làm anh đau khổ vô cùng. Mỗi khi nghĩ tới Dũng anh đều ứa nước mắt, nhưng anh không thể khóc, chuyện đó anh không thể làm.
Chiều thứ bảy, như mọi người thường nói là ngày của những cặp tình nhân hẹn hò nhau. Còn anh ngồi một mình lẻ loi trong phòng, căn phòng của giờ đây thật buồn tẻ như là một không gian chết. Anh thở dài ngao ngán và lại nghĩ đến Dũng. Anh không trách Dũng, anh chỉ cảm thấy buồn cho anh.
Anh chỉ nghe được tiếng thở ngắn ngủi của người ở đầu dây bên kia. Anh lặng im, hơi thở này quá quen thuộc với anh, còn ai khác hơn ngoài Dũng. Một hồi sau Dũng mới lên tiếng phá tan sự im lặng: - um... khỏe không?
Khánh không buồn miệng trả lời, anh vẫn im lặng. Con người mà ngày ngày anh mong nhớ đang nói chuyện với anh, nhưng đã quá đỗi xa lạ. - Nhận ra ai không?
Khánh vẫn không đáp. Dũng ấp úng bên kia: - ... giận Dũng sao?
Khánh buông ra một tiếng thở dài thượt nhưng anh vẫn không nói gì. Anh nghĩ ràng anh sẽ khóc, nhưng anh không có. Có lẽ sự vô tâm cả tháng trời nay của Dũng đã làm cho tình cảm trong con người anh trở nên nguội lạnh.
Dũng không biết nói gì thêm nữa, lòng anh rối tung lên, anh không luờng trước được chuyện này, do vậy cứ ngập ngừng mãi. Cuối cùng anh cũng tìm được một câu khác: - Cho Dũng xin lỗi...
Khánh vẫn im lặng, sự im lặng của anh càng làm Dũng thêm luống cuống. - Nói gì đi, đừng im lặng như vậy làm Dũng sợ lắm...
Vẫn không có dấu hiệu trả lời anh, Dũng đã lo lắng thật sự. Anh thở trở nên nặng nhọc hơn: - um... nếu Khánh không muốn nói chuyện thì thôi vậy. Dũng gọi điện cho Khánh chỉ để hỏi có muốn... làm bạn với Dũng nữa không thôi.
Khánh thở dài lần nữa, nhưng lần này anh cảm thấy vui lên được đôi chút. Cuối cùng anh cũng lên tiếng: - Bộ không sợ nữa sao?
Dũng giật mình vì câu hỏi cắc cớ của Khánh, anh không kịp suy nghĩ và không nghĩ rằng Khánh sẽ hỏi anh câu này. - um... không!
Thấy vậy anh bèn thôi không đùa nữa. Anh chỉ cho Ly ngồi xuống cái ghế dài dựa sát tường, còn phần mình thì anh ngồi bệt hẳn xuống thảm, ngước đôi mắt ngây thơ nhìn Ly dò hỏi. Ly không nói gì, cô chỉ hất tay bỏ cái túi xách qua một bên rồi bưng mặt khóc nức nở.
Khánh bối rối vô cùng. Lần đầu tiên anh thấy Ly khóc, mà hơn hết là lần đầu tiên có người con gái khóc trước mặt anh. Khánh không biết nên làm gì, tay chân anh như bị kiến bò, cứ chực định vỗ về Ly nhưng lại thôi, anh thấy tốt nhất là nên để cô được yên.
Khánh nhìn Ly ngẩn người ra không hiểu gì hết. Thấy vậy Ly bèn tức tưởi tuôn ra một tràng: - Lúc này Dũng cứ tránh mặt Ly, gặp nhau thì chỉ chào hỏi qua loa rồi lật đật chạy biến đâu mất, có cố tìm cũng không gặp. Qua nhà thì dì Ba bảo là đi đâu mất rồi, còn gọi điện thì cũng tương tự như vậy. Không biết là đang làm cái gì nữa, mà cũng không thèm gọi điện thoại cho Ly, nghĩ có tức không. Khánh hay qua học bài chung với Dũng, có thấy gì lạ hay nghe Dũng nói gì về Ly không?... Mà tức thiệt, không coi Ly ra gì hết, không thèm nói gì với Ly mà cũng chẳng tìm Ly nữa chứ... ổng muốn gì đây?
Nói rồi nước mắt cô lại như sắp trực trào ra ngoài. Khánh nín thở nghe Ly nói một mạch, anh cũng không ngờ lại có chuyện này xảy ra. Anh thường xuyên qua ôn bài cùng Dũng suốt thời gian này, nhưng mà quả thật anh không nghe Dũng nhắc nhở gì đến Ly. Dũng và anh càng thân hơn trước, như giữa hai người chỉ có tình bạn hkông hơn không kém. Anh có gắng giữ mình bình tĩnh, giữ khoảng cách giữa anh và Dũng bởi anh không muốn mất đi Dũng một lần nữa. Cho nên, đến bây giờ anh mới lấy làm lạ vì điều Ly vừa nói. - Hai người giận nhau à?
Dũng thở dài, anh ngẫng mặt lên nhìn Ly, buông từng tiếng chậm rãi: - Mình... chia tay đi!
Ly bàng hoàng, cô nhìn anh trân trối, cổ họng cô nghẹn cứng lại, cái cảm giác hụt hẫng lan truyền khắp trong người cô khiến cô toát cả mồ hôi. Ly cố sức lấy giọng thật bình tĩnh, nhưng không thành công lắm: - ... tại... sao?
Dũng chỉ lắc đầu không trả lời cô, anh ngó lảng đi tránh ánh mắt của Ly. Ly đỏ bừng mặt, cô nói như hét lên: - ... Tại sao vậy?
Dũng giật bắn mình trước thái độ của Ly, anh luống cuống: - Đó là một sai lầm, anh nghĩ mình không nên... ờ... tiếp tục...
Ly tức giận nhìn Dũng chòng chọc: - Anh quen tôi đã là 2 năm, bây giờ anh mới nghĩ ra là sai lầm?
Dũng vẫn điềm đạm: - ... anh chỉ muốn tốt cho em thôi, tin anh đi.
Ly bật khóc: - Tin anh? Anh đòi chia tay với tôi là vì anh muốn tốt cho tôi? Anh tưởng tôi là con nít ba tuổi à?
Dũng ôm đầu khổ sở: - Không phải, ý anh không phải vậy...
Ly càng điên tiết lên: - Vậy chứ ý anh là sao? Hay trước tới giờ chỉ là một trò chơi đùa giỡn với tình cảm của anh? Nếu vậy thì anh đã thành công rồi đó.
Nói đoạn cô bưng mặt khóc, bỏ chạy ra khỏi nhà.
Khánh thở dài thượt. Nãy giờ anh đứng ở một góc phòng và đã chứng kiến mọi chuyện từ đầu đến cuối, anh không ngờ diễn biến câu chuyện lại kết thúc một cách tệ hại đến như vậy. Khánh nhẹ cầm lấy cái túi xách của Ly bỏ quên, anh đưa cho Dũng lúc này hãy còn đang vò đầu khổ sở. Dũng ngước mặt nhìn Khánh rồi lại nhìn cái túi xách, không buồn mở miệng nói điều gì. - Đuổi theo đi, còn kịp...